Đạo học-Tâm linh-Huyền thuật

Diễn đàn được thành lập nhằm hướng tới một nơi trao đổi học thuật, kinh nghiệm huyền môn, là nơi giao lưu văn hóa, tôn giáo để lưu lại những giá trị vô hình cho hậu thế.
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 TÂM SI MÊ......

Go down 
Tác giảThông điệp
phatphapvoluongton
Búa đá



Tổng số bài gửi : 66
Points : 132
Reputation : 8
Join date : 26/01/2012

TÂM SI MÊ...... Empty
Bài gửiTiêu đề: TÂM SI MÊ......   TÂM SI MÊ...... I_icon_minitimeSun Feb 05, 2012 10:51 pm

TÂM SI MÊ

Câu chuyện thử ba được kể liên quan đến đệ tam độc Si mê, còn được gọi là mê mờ, u tối, ngu si hay nói theo tiếng nhà Phật là Vô minh.

Chuyện như sau: Thuở nọ, ở một xứ xa xôi kia, có một ngôi nhà bỏ hoang từ lâu. Tín đồn rằng trong nhà ấy có qụỉ dữ khiến ai cũng sợ mà không dám đến gần.
Một hôm, có một người từ phương xa đến, nghe nói như vậy bèn bảo rằng mình không hề sợ và sẽ vào nhà đó ngủ lúc ban đêm. Anh ta vào nhà ấy thật và ở lại ngủ.

Trong lúc đó, tình cờ cũng có một người khách thứ hai đến. Người này cũng như người trước, cũng tuyên bố mình không sợ ma quỉ gì cả và cho biết cũng sẳn sàng vào nhà đó ngủ lúc ban đêm.

Đêm xuống, người thứ hai đến mở cửa vào trong lúc người thứ nhất đã ở sẳn trong nhà. Người thứ nhất tưởng là con ma đi đâu về nên không cho vào và chận cửa lại không chịu mở. Người thứ hai thấy cửa bị chận lại, không chịu cho mở, tưởng rằng có con ma ở trong nhà đang chặn cửa, do đó cố gắng sức mở cửa ra để đánh con ma. Hai bên dằn co mãi đến một lúc sau người thứ hai xô ngả cửa và vào được trong nhà. Vì tưởng người thứ nhất đang ở trong nhà là con ma nên người thứ hai khi vào được liền xông
tới đánh túi bụi. Người thứ nhất ở trong nhà tưởng là con ma về và vào được đánh mình nên cũng hăng hái đánh lại. Hai người quần thảo nhau suốt đêm đó cho đến khi trời sáng thì cả hai mới vở lẽ ra rằng cả hai đều làngười chớ nào phải là ma.

Razz Razz Razz Razz Razz
Có một anh chàng nọ, một hôm cha mẹ đi xa dặn dò ở nhà phải chớ kỹ coi chừng cửa nẻo. Anh vâng lời và khi cha mẹ vắng anh ở nhà cứ ngồi nhìn mãi cánh cửa chánh và hai cánh cửa sổ vì sợ nó mất. Sau vài ngày, một hôm có một gánh hát bội dời đến hát ở đình làng kế cận nhà anh. Anh rất ham coi hát và nghĩ ra một cách mà anh cho là vẹn toàn. Chiều hôm đó, anh gở cánh cửa chánh và hai cánh cửa sổ ra rồi khuân đến rạp hát ngồi trên đó coi hát. Anh nghĩ như vậy là anh đã trông coi cửa nẻo kỹ lắm rồi. Kết quả là
sau khi vảng hát ra về, nhà anh ba cánh cửa vẫn con nguyên nhưng đồ đạt trong nhà đều biến mất.

Về Đầu Trang Go down
 
TÂM SI MÊ......
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Đạo học-Tâm linh-Huyền thuật :: Tôn giáo :: Phật giáo-
Chuyển đến